Thời gian càng lúc càng cạn dầnViệc thắng hay thua trong các trận đấu tập dĩ nhiên không quan trọng, cho dù đoàn quân của HLV Graechen Guillaume thời gian quan thua nhiều hơn thắng trong các trận đấu ấy, từ cúp Nutifood hồi đầu năm, sang chuyến tập huấn tại châu Âu, và bây giờ là chuyến tập huấn tại Nhật Bản.
Vấn đề nằm ở chỗ có những điểm yếu mà đội tuyển U19 thấy rõ, nhưng sửa hoài không xong. Đấy là sự mất cân bằng giữa công và thủ, khả năng đá theo khu vực của hàng phòng ngự, cho đến khả năng tranh chấp của tất cả các vị trí trên sân.
Ngoài chuyện vấn đề thể hình chung của các cầu thủ trẻ Việt Nam rất khó thay đổi, thì chuyện yếu trong tranh chấp đến từ thói quen của chính các cầu thủ.
HLV Graechen Guillaume không còn nhiều thời gian để sửa hết lỗi cho các cầu thủ
Nhiều vị trí của U19 Việt Nam tranh chấp kém do “nhát”, do ngại va chạm, do họ được đào tạo trở thành một cầu thủ tấn công, bây giờ đòi hỏi họ phải thu hồi bóng, phải va chạm, phải áp sát để lấy bóng, họ không làm được.
Trong trận đấu mới nhất với Đại học Kansai (Nhật Bản), HLV Graechen Guillaume rõ ràng là đã chỉ thị cho các học trò trước trận đấu là đá pressing, không cho đối thủ có không gian hoạt động, nhưng chúng ta vẫn không thực hiện được điều ấy.
Các hậu vệ biên, như vị HLV người Pháp than thở là quá ham tấn công, nhưng lại không đủ sức lùi về phòng ngự khiến chúng ta mất 2 biên, để đối phương khai thác. Đấy không chỉ là điểm yếu về mặt thể lực, mà chính các cầu thủ cũng không ý thức được tầm quan trọng của việc giữ cự ly đội hình, cũng như không biết thế nào là chơi theo khu vực.
Bất cứ lỗi nào cũng cần phải có thời gian để sửa, nhưng cái khó với U19 Việt Nam nằm ở chỗ thời gian qua chúng ta không phải không có ý thức sửa lỗi, nhưng sửa hoài vẫn không xong. Đồng thời, thời gian thì càng lúc càng cạn với đoàn quân của HLV Graechen Guillaume, do cái đích là VCK U19 châu Á vào tháng 10 càng ngày càng gần.
Đấu tập không thể bằng đấu thậtMột cái khó khác đối với đội tuyển U19 Việt Nam hiện nay là đội có quá ít cầu thủ có kinh nghiệm thi đấu đỉnh cao.
Với nhiều nền bóng đá trên thế giới, lẽ ra lứa tuổi 19 đã là lứa tuổi mà các cầu thủ phải hiện diện trong môi trường đỉnh cao, phải tham gia giải VĐQG. Tuy nhiên, với U19 Việt Nam, số lượng cầu thủ dạng này quá ít.
Riêng nhóm trụ cột gồm các cầu thủ xuất thân từ học viện bóng đá HAGL-Arsenal.JMG hầu như còn ít được đá các giải trẻ, nói chi đến các giải đấu đỉnh cao.
Không có bất cứ một giải giao hữu nào giúp cầu thủ nhanh tiến bộ bằng các giải đấu chính thức, cũng không có bất cứ trận giao hữu nào có thể giúp cho cầu thủ, nhất là các cầu thủ trẻ có thêm kinh nghiệm trận mạc bằng các trận đấu thật.
Chỉ qua các trận đấu thật, ở các giải đấu đỉnh cao, người ta mới có thước đo chính xác rằng những cầu thủ triển vọng, những măng non đã trưởng thành hay chưa. Chỉ có va chạm thực tế trên sân cỏ, mới giúp cho các cầu thủ trẻ cứng cáp hơn, tăng chất quái trong lối chơi và chống chịu được với sức ép
Không được chơi những trận đấu kiểu này, chuyện U19 Việt Nam mãi thiếu kinh nghiệm thi đấu quốc tế suốt hơn 1 năm qua là điều không thể tránh khỏi, cho dù chúng ta đã tốn không ít tiền cho đội bóng này, rồi mong các em trưởng thành (đấy là chưa nói đến chuyện các trận đấu của đội thời gian qua còn chưa thể gọi là các trận giao hữu quốc tế, mà chỉ đơn thuần là đá… tập).
Đội bóng đá được kỳ vọng nhất nước đang đứng trước nỗi lo lớn về khả năng trưởng thành, khi mà giải đấu mà họ được kỳ vọng nhất là VCK U19 châu Á đang đến gần, trong khi họ vẫn chưa cho thấy sự trưởng thành để bắt kịp các đối thủ ở đẳng cấp cao.
Mong rằng U19 Việt Nam đang đi đúng đường, mong rằng sai lầm dẫn đến thất bại cay đắng mà đội tuyển bóng đá nữ từng hứng chịu không tái lặp với bóng đá Việt Nam!
Kim Điền
Xem thêm :pháp, nhật bản, cầu thủ trẻ, kansai, cầu thủ trẻ Việt Nam, đỉnh cao, điểm yếu, U19 Việt Nam tranh chấp, cho dù đoàn quân hlv graechen guillaume, việt nam, Nutifood, Nữ,